Trên tay Trình Cảnh Mặc đột nhiên nhẹ bẫng, ngẩng đầu thấy Vu Hướng Niệm cười vui vẻ với mình: “Cảm ơn.”
“Đừng khách sáo.” Trình Cảnh Mặc mất tự nhiên cúi đầu.
Phần lớn dương mai đã đỏ, Vu Hướng Niệm hái được bèn ném vào trong sọt của Trình Cảnh Mặc, thi thoảng còn bỏ miệng mấy quả.
Hai được tầm 20 phút, cô không muốn hái nữa.
Lúc xuống lại để Trình Cảnh Mặc lại bế cô, Trình Cảnh Mặc đi đến dưới tàng cây, vươn đôi tay ra, Vu Hướng Niệm hướng anh nhảy xuống, toàn bộ cơ thể đè lên trên ngực anh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây