Trình Cảnh Mặc chỉ chú ý đến cổ tay cô vừa trắng lại mảnh khảnh, giống như chỉ cần hơi dùng lực sẽ bị vặn gãy vậy.
Lúc này trong tay Trình Cảnh Mặc xách theo ba túi lương thực, một hộp dầu mè, hai cuộn vải, trong tay Tiểu Kiệt xách theo bánh ngọt, đường, và mấy thứ nhẹ khác.
Vu Hướng Niệm lấy vải và dầu trong tay Trình Cảnh Mặc đến: “Lần sau mua mấy thứ đồ nặng, lái xe đi mua.”
Nghĩ đến phải xách theo nhiều đồ như vậy đến cổng công viên chờ xe đã thấy mệt.
Trình Cảnh Mặc nói: “Cô đừng xách, một mình tôi xách cũng được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây