Không cần nghĩ cũng biết, Hầu Tử không có khả năng có tiền.
Hầu Tử còn nhỏ như vậy, còn phải chăm sóc cho người cha bị liệt, có thể ăn no bụng đã là khá rồi.
Hầu Tử hỏi: “Thím muốn cháu làm chuyện gì?”
Vu Hướng Niệm nghĩ qua mấy ngày nữa bảo Hầu Tử giúp đỡ làm chân chạy là được.
“Chờ vết thương của cháu khỏi rồi nói sau, chuyện của thím không vội.” Cô lại nói thêm một câu: “Cháu yên tâm đi, thím sẽ không bắt cháu làm chuyện xấu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây