Vu Hướng Niệm lửa giận công tâm, nâng chân lên đá vào eo Ngô Hiểu Mẫn một cái:
“Con mẹ nhà cô!”
Một cú đá này tập hợp tất cả lửa giận của cô, cô dùng hết sức lực, Ngô Hiểu Mẫn bị đạp ngã bay ra một mét, đèn pin cũng bị đá văng ra, vừa hay chiếu lên ba người bọn họ.
“Con mẹ nó, buổi tối cô không ở nhà ngủ, chạy ra ngoài làm gì?” Vu Hướng Niệm chỉ vào Ngô Hiểu Mẫn đang quỳ rạp trên mặt đất mắng to.
Ngô Hiểu Mẫn quỳ rạp trên mặt đất, tủi thân khóc thút tha thút thít: “Đồng chí Vu, tôi mà biết rằng cô ở trong thôn, cho dù có người kề dao lên cổ tôi, tôi cũng không dám đi ra.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây