Khâu Dương lại ngăn anh: “Trình Cảnh Mặc, loại người như anh tôi đã thấy nhiều, còn không phải là vì mưu cầu bối cảnh nhà Niệm Niệm, nói cho anh biết, Niệm Niệm không thích anh, cho dù mỗi ngày anh chạy qua đây cũng vô dụng!”
“Tôi và Niệm Niệm từ nhỏ đã cùng nhau lớn lên, thanh mai trúc mã, môn đăng hộ đối, anh là cái thá gì chứ, anh cũng xứng với cô ấy sao?”
Trình Cảnh Mặc chỉ cảm thấy máu toàn thân vọt lên đỉnh đầu, anh nắm cổ Khâu Dương: “Tôi không là cái thá gì! Tôi cũng không muốn thứ gì của nhà họ Vu cả! Mỗi một bước đi tôi đều chỉ dựa vào chính mình!”
Bởi vì khi đó quá tức giận, anh dồn hết sức trên người đến cổ tay, Khâu Dương bị bóp đến không thở nổi, há miệng, mặt tím tái.
Khâu Dương vươn tay dùng sức túm cánh tay anh, nhưng hoàn toàn không túm được, Khâu Dương dùng hai chân không ngừng đá anh, nhưng anh tức giận không cảm giác được chút đau đớn nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây