“Chỗ cháu vừa vặn có một người tên là Cố Chấn Hoa, cũng có trách nhiệm lắm, tên tội phạm giết người lần trước…” Bất cẩn lỡ miệng, Hồ Đào Hoa vội vàng phanh gấp.
Hồ Mỹ Lệ lại không từ bỏ mà truy hỏi: “Lại là cậu ta? Tội phạm giết người là chuyện gì nữa đây? Có phải cháu với Tiểu Nam có chuyện giấu dì không?”
Hồ Đào Hoa chột dạ, âm lượng vô thức giảm xuống: “Không, không có ạ.”
“Còn nói không có, dì bảo sao tên cảnh sát kia cứ luôn tới nhà tìm Tiểu Nam, hóa ra trước đó các cháu còn dính dáng đến chuyện giết người kia nữa à.” Hồ Mỹ Lệ tức đến nghiến răng: “Dì đã bảo Tiểu Nam nhàn rỗi như thế kiểu gì cũng có chuyện, quả nhiên không có lúc nào chịu thôi!”
“Hôm đó cháu dẫn Tiểu Nam đi xem mắt vừa vặn nhìn thấy một thi thể ở trong ngõ, chúng cháu đã đi báo cảnh sát, đợi lúc chúng cháu về nhà thì mọi người đều biết trong ngõ có người chết rồi, nhưng ngay cả tên của người chết là gì còn không biết nên cháu với Tiểu Nam cũng không nhiều lời.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây