Cô lấy một xấp ra, cũng chỉ khoảng một nghìn tệ đưa cho Hồ Mỹ Lệ.
“Có!” Hồ Mỹ Lệ trả lời chắc như đinh đóng cột, bà ta cười tít mắt, nói: “Mẹ khác với con, con người mẹ trời sinh thích tiền.”
Cầm được một xấp tiền trong tay, Hồ Mỹ Lệ lại nhìn về phía số còn lại.
“Ừm, con biết mẹ thích tiền nhưng hình như tiền không thích mẹ cho lắm, nó thích con hơn.” Lâm Hướng Nam cười hì hì, bỏ hết toàn bộ số tiền còn lại vào trong túi đựng, làm như không nhìn thấy ánh mắt mong chờ đó của Hồ Mỹ Lệ.
Chia cho một xấp tiền đã đủ nghĩa khí rồi, cô cũng không nhận khoản tiền này miễn phí mà cầm tiền rồi sẽ phải giải quyết nan đề kỹ thuật cho em trai.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây