“Ha ha…” Lâm Hướng Nam cười gượng một tiếng, không muốn tiếp lời.
Tạ Minh Lãng im lặng khoảng hai giây, cuối cùng vẫn không kháng lại được khao khát muốn trút bầu tâm sự trong lòng mình, anh ta nhỏ giọng nói: “Tháng trước cha tôi đã tặng một chiếc du thuyền cho anh tư của tôi làm quà sinh nhật.”
Lâm Hướng Nam ghen tỵ khoảng vài giây trước sau đó lại dè dặt hỏi: “Anh không có?”
Lúc hỏi ra câu này, cô thậm chí còn nín thở, chỉ sợ chạm đến nội tâm yếu đuối đó của Tạ Minh Lãng.
“Tôi không có!” Giọng điệu của Tạ Minh Lãng bi phẫn, anh ta thề thốt bảo: “Bây giờ tôi không có nhưng sau này tôi nhất định phải mua chiếc du thuyền đắt hơn của anh tư nhà tôi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây