Cố Chấn Hoa gật đầu sau đó lặng lẽ rút khỏi hàng ngũ, nhưng vừa mới đi được vài bước, anh đã đối diện tầm mắt với Hứa Văn Đức ở trong đám đông, năm đó mối quan hệ giữa anh và chính ủy Hứa tốt bao nhiêu, không ngờ còn có một ngày bị chính ủy nhà mình mai phục.
Bước chân của anh cũng không dịch đi, ánh mắt lại lên án: Tình nghĩa giữa chúng ta như thế mà anh còn mai phục tôi.”
Vẻ mặt của Cố Chấn Hoa vẫn kiên định như cũ nhưng Hứa Văn Đức vẫn đọc hiểu được ý tứ mà anh muốn biểu đạt từ trong ánh mắt của anh, chẳng hiểu sao lại thấy hơi chột dạ.
“Cậu cũng tới à, thật trùng hợp.” Hứa Văn Đức bước ra khỏi đám đông, vừa sờ mũi với vẻ chột dạ vừa dịch đến bên cạnh Cố Chấn Hoa.
Cố Chấn Hoa nhích lên vài bước, vẻ mặt kiêu ngạo “chớ có lại gần”: “Anh được điều đến cục cảnh sát rồi, tình cảm cũng nhạt đi ha…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây