Bọn họ bàn bạc đơn giản về chuyện của hai đứa nhỏ, còn chưa quá hai ngày đã kéo nhau về quê.
Lâm Hướng Nam nghỉ phép đơn giản nhưng Cố Chấn Hoa không có khả năng hôm trừ tịch năm nào cũng có thể nghỉ phép, thường đều là khi nào có phép thì khi đó về.
Về quê chơi được mấy hôm, Lâm Hướng Nam phải về lại Bắc Kinh trước khi khai giảng, Lâm Hướng Tây lại không thể đi, phải đợi hết một học kỳ mới có thể tới tiếp.
Lúc Tống Á đến nhà ga tiễn cậu còn khóc sướt mướt như mưa, vẻ mặt rất luyến tiếc: “Về nhà nhớ phải gọi điện cho em đó, viết thư nữa…”
Hai mắt của Lâm Hướng Tây cũng đỏ hoe: “Em đừng kén ăn mà phải ăn cơm tử tế, vất vả lắm mới nuôi béo lên được một chút, đừng để gầy đi…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây