Nhưng cô ở trong nhà còn chưa đến hai ngày thì Mã Bình Xuyên lại tới, nhưng lần này anh ta chỉ mặc thường xuyên, cũng không hề thu hút sự chú ý của người khác một tí nào cả.
“Cái đó…” Mã Bình Xuyên hơi ngại mở miệng, anh ta chần chừ khoảng hai giây rồi mới hỏi: “Lời lần trước cô nói là thật hay giả vậy?”
“Câu nào?”
“Cái câu tội phạm giết người có khả năng sẽ quay trở lại xem hiện trường ấy.” Mã Bình Xuyên lúng túng gãi đầu: “Cho đến bây giờ vẫn chưa tìm được một manh mối hữu dụng nào về vụ án này cả, cho nên tôi muốn hỏi người mà cô nhìn thấy vào hôm đó trông như thế nào.”
“Chỉ nhìn thấy mỗi cái đầu đầy tóc, tôi không trông thấy nửa gương mặt dưới.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây