Chị còn thì giang sơn còn, Lâm Hướng Tây đi đến đâu thì trong lòng vẫn có tự tin hết.
Đối diện với lời chất vấn của Hồ Mỹ Lệ, Lâm Hướng Nam quả quyết đứng về phía em trai nhà mình, cô nói: “Làm kinh doanh kiếm tiền là để tự do tài chính, giải phóng bản thân, chứ không phải để trói mình lại. Mẹ, ngày nào mẹ cũng canh cái cửa hàng bánh bao đó, đi đến đâu cũng không tiện, hoàn toàn lẫn lộn đầu đuôi, kiếm được đủ tiền rồi mẹ cũng nên nghỉ ngơi dưỡng sức đi.”
“Còn có một ngày kiếm đủ tiền sao?” Hồ Mỹ Lệ cảm thấy cái ngày đó quả thật sẽ không bao giờ tới.
Nhưng cứ cố tình hai đứa con có học lực cao hơn và có văn hóa, mồm miệng lanh lợi, nói lý lẽ cũng chẳng nói lại được, bà ta mất kiên nhẫn đuổi người: “Được rồi được rồi, đằng nào cũng tới rồi, ở lại chơi mấy ngày rồi hãy đi. Đại Bảo với Tiểu Bảo đều đang kêu nhớ cậu út kia kìa, mày cút lẹ lẹ đi.”
“Vâng!” Lâm Hướng Tây vui vẻ rời đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây