Đứa trẻ biết khóc sẽ có sữa uống, không khóc không làm loạn thì cậu ta chỉ có nước về nông thôn chịu khổ mà thôi, làm sao có thể ở lại thành phố làm công nhân được chứ.
Cậu ta cảm thấy công việc này là do bản thân tranh giành được và cũng là thứ mà cậu ta nên có.
Lưu Lão Hắc cũng có lòng cha nhân từ nhưng không đáng kể, có thể nhường công việc đi là vì sợ phiền phức. Nhưng cho dù trong lòng ông ta có nghĩ thế nào, nếu đã nhường công việc cho con trai vậy Lưu Hồng Hà cũng nên biết ơn mà hiếu thuận với ông ta, chứ không phải đối nghịch với ông ta, nói chuyện khinh thường ông ta như vậy.
Lưu Lão Hắc siết chặt nắm tay rồi bước nhanh đến bên cạnh Lưu Hồng Hà, ông ta tung một quyền đánh ngã người xuống sàn, sau đó đè lên người cậu ta, đánh túi bụi.
“Đánh chết cái thứ không nghe lời nhà mày, hôm nay tao phải cho mày biết ai mới là cha!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây