Có điều, Lâm Hướng Nam đã sớm đoán trước được sẽ như vậy, cô không để thứ gì ở trong phòng hết, Hồ Mỹ Lệ không thể tìm được một xu tiền nào.
Nghĩ đến bộ dạng lục tung toàn bộ căn phòng lên nhưng lại không tìm được gì cả, cuối cùng còn chửi ầm lên của Hồ Mỹ Lệ, Lâm Hướng Nam “phụt” một tiếng bật cười.
“Muốn thi giấu đồ với mình, cũng không thèm xem mình là ai.”
Phòng của Lâm Hướng Nam bị lục tung, của Lâm Hướng Tây cũng không thoát kiếp, trông thấy ga giường của mình được đổi mới, cậu còn ngơ ngác nói: “Không phải ga giường mới thay xong sao? Cũng có bẩn đâu, sao mẹ lại thay giúp em vậy?”
“Không biết, có khả năng mẹ muốn giặt giũ chăng.” Lâm Hướng Nam cúi đầu cười trộm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây