Đỗ Ái Hồng giơ ngón cái, nháy mắt ra hiệu với cô: “Chị nói có lý lắm.”
Xin được ý kiến từ chỗ Đỗ Ái Hồng xong, Lâm Hướng Nam mới để đồ lại, phủi mông rời đi.
“Ôi, điểm tâm của chị.” Đỗ Ái Hồng cũng hơi ngại, riêng quả táo to mà cô ta ăn đó đã đủ trả phí tình báo rồi, cô ta nào còn có mặt mũi mà nhận nhiều hơn thế nữa chứ.
“Ở nhà vẫn còn, để lại cho em ăn đó, chị mang về cũng bị ăn đòn thôi à.”
Giao tình vẫn hoàn giao tình, không có đạo lý kêu người ta làm việc không công.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây