Lâm Hướng Nam cười hì hì, đáp: “Sợ cái gì, vẻ mặt của bác cứ đàng hoàng một chút, ai biết được hai người chúng ta nghe lỏm.”
Đằng nào cũng tới rồi, không nghe thì lại phí, bác Hoa cũng dỏng lỗ tai lên hóng.
Lúc này, La Thái Hà đã quở trách doanh trưởng Vương xong, giờ đang quở trách Vương Hổ.
“Tao thông cảm cho mày còn nhỏ tuổi đã mất mẹ nên suốt khoảng thời gian này vẫn luôn nhường mày, cũng chưa từng đánh chửi mày một lần nào, nhưng mày sờ vào lương tâm mình mà nghĩ xem, hôm nay mày làm có đúng không? Làm sai chuyện mà không dám nhận, lại còn đổ thừa lên đầu tao, mày làm đúng sao?”
Vương Hổ bị ép hỏi lại không dám thở ra câu nào, nó không nhịn được mà quay đầu nhìn sang doanh trưởng Vương, “oa” một tiếng rồi gào khóc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây