“Trước đây lúc ở nhà nó còn biết phiên phiến một chút, nhưng sau khi tòng quân được Cố Chấn Hoa đó chiều, càng lúc càng khoa trương. Mẹ ở bên viện gia đình đó có mười mấy hôm, mỗi bữa không phải có trứng thì là có thịt, mẹ thật sự sợ tiền lương của Cố Chấn Hoa không gánh nổi cái mồm của chị con đây.”
Than thở vẫn hoàn than thở, Lâm Hướng Tây chỉ có nước ngưỡng mộ, cậu nói với vẻ chờ mong: “Tốt thật đó, chị con không ở đây, chú Bàn cũng gầy cả đi.”
Hồ Mỹ Lệ không nói được với con trai út nhưng con trai cả vẫn rất có mắt nhìn.
Lâm Hướng Đông cùng Hồ Mỹ Lệ khiển trách hành vi tiêu tiền như nước của Lâm Hướng Nam trước sau đó mới khuyên: “Mẹ, mẹ hiếm khi đi một chuyến, chắc chắn Tiểu Nam cố tình muốn giữ lại đồ ngon cho mẹ. Con bé cũng muốn khiến mẹ yên tâm, muốn mẹ biết nó ở bên đó sống không tồi.”
Tuy rằng biết lời mà anh ấy nói có khả năng không phải sự thật nhưng Hồ Mỹ Lệ nghe được vẫn thấy vui vẻ như cũ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây