“Được, cảm ơn cháu nhé, bác ăn cơm ở nhà ăn thật sự đủ lắm rồi, hiếm khi mới có một món mới.” Bác Hoa cũng không khách sáo từ chối mà cầm cái bát, vội vàng cảm ơn.
Nhìn bóng lưng rời đi của bà ta, vẻ mặt của Lâm Hướng Nam trở nên vi diệu.
“Lúc trước khi mình ăn chực của chú Bàn, biểu hiện cũng rõ ràng như vậy sao? Chẳng trách khi ấy ánh mắt của chú Bàn nhìn mình cứ quái quái.”
Bác Hoa vừa ra khỏi cửa nhà họ Lâm, còn chưa rửa tay đã bốc một miếng thịt thỏ bỏ vào miệng.
“Vừa thơm vừa cay! Ngon!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây