“Thích chứ, nhưng đồ tốt như thế, sau này em bớt mua cho anh lại, chỉ cần mua cho mình là được.”
Nghe được câu trả lời này, Lâm Hướng Nam không nhịn được cười, cô đáp: “Anh mặc đi, em không thiếu gì mấy thứ này đâu.”
Vì đã dậy rồi, Lâm Hướng Nam không có cách nào ngủ nướng được nữa mà chỉ có thể bò khỏi giường.
Đợi đánh răng rửa mặt xong xuôi và mặc quần áo vào thì trứng gà trong nồi cũng đã chín.
Cố Chấn Hoa nhìn thấy bèn thở dài một tiếng: “Sau này không cần luộc trứng gà cho anh đâu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây