“Hướng Đông, em về đây. Hai hôm trước dạ dày của em không thoải mái, là do say xe dẫn đến chứ không phải mang thai, anh có thể yên tâm ở lại thành phố, về nhà em sẽ tái giá. Em sẽ tự giải thích với người nhà mình, không cần anh phải lo. Trước đó mẹ anh nói muốn bồi thường hai trăm đồng cho em nhưng em không nhận, em không muốn vấy bẩn tình cảm giữa chúng ta… Thật ra lúc trước em không nên ép anh phải kết hôn với em…”
“Cô ta không mang thai.” Hồ Mỹ Lệ đọc được chữ này bèn thở phào một hơi nhẹ nhõm nhưng khi nhìn đến chỗ hai trăm đồng kia, bà ta lại hơi mất tự nhiên.
“Mẹ quả thật từng dùng tiền để dụ dỗ nhưng không phải Tôn Tiểu Điệp không muốn hay sao? Hơn nữa, Tôn Tiểu Điệp còn dùng đứa trẻ trong bụng cô ta và cả quan hệ tổ chức đang ở nông thôn của Hướng Đông để uy hiếp mẹ. Đôi bên coi như hòa nhau thôi.”
Lâm Hướng Nam bình phẩm: “Đều không phải đèn cạn dầu gì.”
Nói xong, cô lại bị Hồ Mỹ Lệ đá một cái.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây