Biết được chiếc nhẫn này không phải của Hồ Đào Hoa mà là người đàn ông này tặng cho, tâm thái của Lâm Hướng Nam lập tức vững vàng, cũng không nói thêm gì nữa mà lấy chìa khóa trong túi ra.
“Rẹt” một tiếng, chìa khóa trong tay cô và nam châm đã hút chặt vào nhau.
Lần này sự thật đã hơn hùng biện rồi.
Hồ Đào Hoa tháo cái nhẫn trên ngón tay xuống, nhét vào tay của đối phương: “Tâm ý của nhà các anh thật sự quá nặng, tôi không nhận nổi, chúng ta cũng không cần ăn bữa cơm ngày hôm nay nữa, ai về nhà nấy đi.”
Lúc nhận chiếc nhẫn vàng này, trong lòng Hồ Đào Hoa còn thật sự cảm thấy người nhà này không tồi, đủ coi trọng mình, có thể kết hôn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây