Lâm Hướng Nam chột dạ hắng giọng một cái, lặng lẽ đỗ xe đạp của mình lại.
Trong lúc Hồ Mỹ Lệ và thím hai kia trao đổi, Lâm Hướng Nam không nói một câu nào hết, chủ yếu là không có cơ hội cho cô mở miệng. Hồ Mỹ Lệ chỉ dùng vài ba câu đã bàn bạc xong chuyện này với đối phương.
“Tối nay cứ đặt cọc một trăm đồng trước đã, ngày mai Tiểu Nam đến đơn vị với Thúy Thúy để bàn giao công việc, sau đó trả nốt năm trăm đồng còn lại kia, mọi người cảm thấy thế nào?”
“Được, cứ làm như vậy đi, ngày mai kêu Tiểu Nam đến trước cửa quán cơm quốc doanh ở khu Tây kia đợi là được.”
Công việc ở trạm thu phế phẩm của Lưu Hồng Sơn còn mất năm trăm đồng để mua thì thôi, một công việc có thể diện hơn quán cơm quốc doanh tốn sáu trăm đồng cũng là giá thị trường rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây