Nháy mắt Triệu Thiên Hựu tỉnh táo lại. Anh ấy đưa tay đặt lên vị trí trái tim của mình, nhíu mày.
Mời vừa rồi, trong đầu anh ấy vang lên một giọng nói.
Khiến cho anh ấy không tự chủ mà phải nghe theo...
“Chút tài mọn sao việc gì phải đề cập đến.” Tô Tiêu Thất khinh thường nói: “Một điện chủ rách như ngươi mà lại dám mở trận lớn như vậy, không biết còn tưởng là kéo da hổ hát tuồng ấy chứ?”
Tô Tiêu Thất tiếp tục ném bùa chú ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây