“Vâng ạ.”
A Hương gật đầu, cô dẫn hai bà cháu đang lúng túng vào phòng khách, thấy bà cụ đi lại hơi khó khăn, liền dìu bà.
“Cảm ơn cô, làm phiền cô quá.”
Bà cụ luôn miệng cảm ơn, từ khi đến Hồng Kông, bà cứ có cảm giác mơ hồ, không chân thật, sợ rằng chỉ là một giấc mơ đẹp, tỉnh dậy rồi thì bà và An tử lại phải đối mặt với cuộc sống nghèo khổ.
“Bà đừng khách sáo, cháu tên là A Hương, còn đây là chị cháu A Hồng, có việc gì cứ tìm chúng cháu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây