Tất Anh mỉm cười, ánh mắt tràn đầy hoài niệm, như đang nhớ về một người bạn cũ.
“Chó con không thể uống sữa bò, mẹ em phải đi xin sữa dê về, dùng ống tiêm cho nó ăn, lần nào nó cũng cố gắng ăn hết. Sau đó, Hắc Đản lớn lên khỏe mạnh, rất cường tráng. Hồi nhỏ em hay phải nằm viện, Hắc Đản sẽ tự tìm đến bệnh viện để ở bên em, tuy nó không biết nói nhưng lại rất hiểu lời em, rất thông minh, tình cảm và ấm áp!”
Tất Anh nói về Hắc Đản với ánh mắt dịu dàng.
“Hắc Đản bây giờ thế nào rồi?”
Nguyễn Thất Thất hỏi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây