Càn Đức Phát trằn trọc trên giường mãi không ngủ được, đến nửa đêm mới thiếp đi.
Nửa đêm, bố Càn thức dậy đi vệ sinh. Buổi tối, mẹ Càn nấu hơi mặn, ông uống thêm một bát canh, kết quả là nửa đêm bị mắc tè đánh thức.
Đi vệ sinh xong, bố Càn thấy khát nước, định rót nước uống, nhưng ấm trà hết nước, ông đành phải đun nước sôi. Tiếng động hơi lớn, mẹ Càn ở trong phòng ngủ mắng một tiếng, làm bố Càn sợ hãi, lập tức rón rén không dám thở mạnh.
Cuối cùng cũng đun xong nước, bố Càn rót một cốc, ra ban công uống từ từ để tránh làm mẹ Càn thức giấc.
Trăng sáng trên cao, sao trời lấp lánh, nhìn cảnh đêm đẹp đẽ, bố Càn không khỏi nổi hứng đọc thơ: “Ngẩng đầu nhìn trăng sáng, cúi đầu nhớ Hạ Mộng!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây