“Đánh!”
Bé Khoai Tây vỗ mạnh lên đầu bố, nói lớn.
Hạ Đào cũng nghĩ như vậy, nên mới đưa chúng về văn phòng để đánh. Nhưng Nguyễn Thất Thất lại nói: “Đánh chúng chỉ tổ phí sức, tôi có một ý hay.”
Mấy đứa học sinh cá biệt không hiểu sao, rõ ràng bà chủ Nguyễn còn đẹp hơn cả Hoa hậu Hồng Kông, nói chuyện cũng rất dịu dàng, nhưng lại khiến chúng cảm thấy lạnh sống lưng, giữa ban ngày ban mặt mà cũng thấy âm u.
Nguyễn Thất Thất bảo chúng đến văn phòng trước, cô ra ngoài một lát, khi quay lại trên tay cầm thêm một cái túi, bên trong có thứ gì đó đang ngọ nguậy, chính là những con rắn lười biếng trong không gian của cô.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây