“Thịt mày đã lấy hết rồi, chúng tôi ăn gì đây?” Nguyễn Quế Minh tức giận hét lớn.
“Trên núi nhiều thú rừng như vậy, dưới nước nhiều cá như vậy, Chủ tịch đã nói, tự lực cánh sinh, chú chăm chỉ một chút, cả nhà đều có thịt ăn!”
Nguyễn Thất Thất cười tủm tỉm chỉ vào ngọn núi xanh xa xa, rồi lại chỉ vào dòng sông nhỏ đầu làng.
Tuy rằng thôn Nguyễn Gia xa xôi hẻo lánh, nhưng dựa núi ăn núi, dựa sông ăn sông, tuy rằng người dân không được no bụng, nhưng cũng không đến nỗi chết đói.
Nguyễn Quế Minh tức giận đến mức trợn trắng mắt, con nhóc này giỏi cãi cùn, ông đánh không lại, mắng cũng không được, tức chết mất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây