“Cảm ơn cô, cảm ơn thầy Càn và chị gái xinh đẹp kia nữa.”
Hoàng Linh tràn đầy cảm kích, hôm qua cô không hoàn toàn bất tỉnh, vẫn nhớ mang máng một chút. Nếu không có cô Nguyễn và thầy Càn đến kịp thời thì có lẽ cô đã chết thật rồi.
“Cô ấy là chủ nhiệm giáo dục, họ Hạ, rất nghiêm khắc đấy.”
Nguyễn Thất Thất mỉm cười. Lúc này A Hương đến, cô ấy quay lại lấy canh bồi bổ.
“Hôm nay vẫn là canh gà, chị Hồng ninh lửa nhỏ mấy tiếng liền, còn cho thêm thuốc bổ nữa, mau uống lúc còn nóng đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây