Hạ Đào không giấu diếm, hiện tại tâm trạng của cô đã bình thản hơn trước rất nhiều, không còn cực đoan như trước nữa.
“Vậy cô cũng là người Nhật Bản sao? Woa, tiếng Trung của cô tốt thật đấy, không hề nhận ra chút nào, giỏi quá!”
Bố Càn giơ ngón tay cái lên, khen không ngớt lời, cũng không vì thân phận của Hạ Đào mà có vẻ mặt khác thường, vẫn như bình thường.
Hạ Đào âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nếu ba mẹ Càn để ý đến thân phận của cô, sau này cô sẽ không đến ăn cơm nữa.
Cô không nhịn được liếc nhìn Tạ Đào Chi, phát hiện nét mặt bà cụ có chút khác lạ, sau khi chạm mắt với cô, bà còn hơi né tránh. Hạ Đào biết sau này nên giữ khoảng cách với bà cụ này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây