Từ Nhị Phượng đoán có lẽ Diêu Khả Hân cũng rơi vào trường hợp này.
“Cũng không hẳn là bị ép buộc, bố chồng tôi lúc đó để ý tôi, ông ta là đại đội trưởng, ở trong làng như vua chúa, trước đây cũng có thanh niên nữ bị ông ta hại, tôi nghe người trong làng kể, lão già dê xồm đó cứ ve vãn tôi, ép tôi phải nghe theo ông ta, tôi không đồng ý thì ông ta giao cho tôi những việc nặng nhọc nhất, bẩn thỉu nhất.”
Diêu Khả Hân uống một ngụm rượu, cười lạnh nói: “Lúc đó tôi chỉ có hai con đường, hoặc là khuất phục lão già đó, hoặc là ngày ngày làm những việc nặng nhọc, bẩn thỉu nhất cho đến chết, tôi không chọn con đường nào cả, nên tôi đã chọn con đường thứ ba,
Tôi chủ động quyến rũ con trai lão ta, anh ta ăn trộm sổ hộ khẩu và con dấu của nhà, chúng tôi đến xã đăng ký kết hôn, lão già đó biết chuyện thì tức điên lên, nhưng cũng chẳng làm gì được, dù ông ta không biết xấu hổ, nhưng cũng biết giữ cương thường, không đến mức giở trò với cả con dâu!”
“Xã không quản loại người như vậy sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây