“Chúng tôi mỗi ngày làm việc quần quật từ sáng sớm đến tối mịt, vất vả làm việc nửa năm trời, vậy mà không chịu trả một đồng lương nào, tôi đi tìm nhà thầu đòi tiền, hắn ta còn sai người đánh tôi, may mà tôi biết đánh nhau, mới không bị bắt nạt, nhưng lúc đó tôi rốt cuộc đã hiểu ra một đạo lý.”
Càn Đức Phát chậm rãi kể lại chuyện trước kia, giọng điệu rất bình tĩnh.
“Đạo lý gì vậy?” Hạ Đào hỏi.
“Ở đời này, làm người tốt sẽ bị bắt nạt, không phải tôi muốn làm du côn, mà là do xã hội bức bách!”
Càn Đức Phát cười khổ, lý tưởng thời thơ ấu của anh ấy là làm nhà khoa học, sau khi tốt nghiệp đại học, chỉ muốn tìm một công việc ổn định và đàng hoàng, cố gắng đi làm kiếm tiền mua nhà, để bố mẹ mỗi ngày không phải vất vả mở cửa hàng như vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây