Khuôn mặt hung dữ của Càn Đức Phát nở một nụ cười, tuy trông vẫn dữ tợn, nhưng có thể cảm nhận được anh ta nói thật.
Nguyễn Thất Thất giật khóe miệng, Càn Đức Phát này đúng là một đóa sen giữa bùn, chẳng giống dân anh chị chút nào.
“Anh rất thích trẻ con sao?”
“Thích chứ, trẻ con đáng yêu biết bao.”
Càn Đức Phát cười càng tươi, mấy đứa trẻ do anh em trong bang sinh ra, anh ta đều thích, chỉ là mấy đứa nhỏ đó nhát gan quá, mỗi lần nhìn thấy anh ta đều khóc, anh ta cũng ngại trêu chọc chúng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây