“Không sao, đêm còn dài mà!” Nguyễn Thất Thất an ủi.
Cuối cùng Hạ Đào cũng bày xong trận pháp, rồi bắt đầu mài dao.
“Xoẹt xoẹt xoẹt...”
Tiếng mài dao vang lên từng nhịp, ánh trăng chiếu lên lưỡi dao sắc bén, phản chiếu lên mặt Ngô Nguyên Chí. Ánh mắt hắn ta càng lúc càng sợ hãi, tuyệt vọng. Bị hành hạ như vậy, thà cho hắn ta một nhát dao cho xong còn hơn!
Cuối cùng dao cũng được mài xong. Hạ Đào đưa dao lên soi dưới ánh trăng, quan sát tỉ mỉ, nở nụ cười hài lòng: “Yoshi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây