Lục Viện Triều tè xong, cài lại cúc quần, giơ ngón tay út lên với viên sĩ quan, cực kỳ khiêu khích.
“Ngày mai tôi mời mọi người ăn, bao no nê luôn!”
Thôi Hùng Vĩ cũng rất kiêu ngạo, dù sao cũng từng là cậu ấm được nuông chiều, không cần diễn, hoàn toàn là bản chất.
Đột nhiên, một tên lính bên kia đột gào thét xông qua ranh giới, trong tay còn cầm côn nhọn lao tới đâm Lục Giải Phóng.
“Anh, nằm xuống!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây