Buổi chiều tan học, trời đã tối, Nguyễn Thất Thất hoạt động cổ, khẽ thở dài, cuộc sống đại học vất vả như vậy, không trải nghiệm cũng được.
Lần sau gặp Bùi Viễn sẽ hỏi anh ấy một tiếng, có thể giảm một nửa chương trình học hay không, bằng tốt nghiệp không có cũng chẳng sao, cô không quan tâm.
Sáng bốn tiết, chiều bốn tiết, cuối tuần còn phải đi lao động, vất vả hơn đại học thời hiện đại nhiều, bệnh viện tâm thần còn vui vẻ hơn.
Đến nhà ăn lấy cơm, Nguyễn Thất Thất chậm rãi trở về ký túc xá, vừa đến cửa, liền nghe thấy Hà Ái Hồng đang nói: “Ngày mai kiểm tra vệ sinh phòng ngủ, Thượng Quan Thanh, chúng ta phải dọn dẹp sạch sẽ!”
“Chiều mai mới kiểm tra, không vội.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây