Sắc mặt Trịnh Tĩnh Vân kinh ngạc, liếc nhìn Nguyễn Thất Thất, lại nhìn về phía Lục Dã mặc quân trang, ánh mắt rất hâm mộ.
“Thất Thất, giường đã làm xong, đây là phiếu cơm, để ngăn kéo cho em!”
Tay chân Lục Dã rất nhanh nhẹn, không bao lâu đã làm xong giường chiếu, còn đóng một cái rèm giường, Nguyễn Thất Thất thích có không gian riêng tư của mình, màn trong suốt, làm cái rèm giường càng kín đáo hơn.
“Ừm, anh về đi!”
Nguyễn Thất Thất gật đầu, bây giờ cô chỉ muốn lên giường ngủ, buồn ngủ muốn chết.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây