Lục Đắc Thắng tức giận mắng, gân xanh trên trán nổi lên, ông nắm chặt tay vịn, gân xanh trên mu bàn tay cũng nổi lên, có thể thấy ông tức giận đến mức nào.
"Làm con trai ông cũng chẳng phải chuyện tốt đẹp gì, không thèm làm!"
Lục Dã hừ lạnh một tiếng, còn cố ý trợn trắng mắt.
Lục Đắc Thắng cảm thấy như bị dao đâm, lửa giận bốc lên tận đỉnh đầu, tay ông ngứa ngáy, chỉ muốn đánh người!
"Không sai, người khác còn tưởng rằng anh có một người cha là Tư lệnh thì oai phong biết bao, trên thực tế từ nhỏ đã không ai quản, nay ở nhà này, mai ở nhà khác, ba tuổi đã phải tự mình đi xin ăn, đến đứa trẻ lang thang cũng không đáng thương bằng anh. Tuy rằng họ là ăn mày, nhưng ít ra còn biết bảo vệ con cái!"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây