Vương Thúy Hoa biến sắc, vểnh mông lên, đạp người kia ra ngoài ba mét.
Ngay cả tiền của bà ta cũng dám cướp, thật là không thể nhịn được nữa!
Nguyễn Thất Thất không để ý đến họ, đi lên lầu, vào không gian nghỉ ngơi một lát, cô đi phòng nước rửa rau, gặp Âm Lệ Nhã.
“Nói cho em một tin tốt, tối hôm qua có một tên địch bị thương nặng, chắc không thể qua ngày mai, chị đi xin toàn thây, sau đó xử lý xong, xương sọ, xương sống, xương ống đều giữ lại cho em.”
Khuôn mặt lạnh lùng của Âm Lệ Nhã lộ ra nụ cười hiếm thấy, gần đây luôn ăn đồ ăn của Nguyễn Thất Thất, cô lại không lấy ra xương cốt, khó trách ngại ngùng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây