Lục Dã dừng xe, nhìn thấy những bông hoa mới được trồng trong vườn, cười lạnh một tiếng, anh vừa mới cắt xong, mẹ kế đã trồng xuống, thật là rảnh rỗi.
Không sao, chờ khi nào chúng mọc lên, anh lại cắt!
"Bố, Hồng Linh không thể chịu kích thích thêm nữa, nếu Hà Kiến Quân đi tù, bố bảo Hồng Linh sống sao nổi, con cũng không sống nổi nữa!"
Tiếng khóc của Lục Xuân Thảo truyền đến.
"Phạm lỗi thì phải nhận trừng phạt, Hà Kiến Quân khốn nạn, công lao của người khác mà cũng dám cướp, cũng may là bây giờ, nếu là hai mươi năm trước, tao đã giết chết nó rồi!"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây