Sự tủi thân và oán hận của 25 năm qua, Lục Dã đều nói ra hết, nhưng anh không hề thoải mái chút nào, trong lòng anh giống như bị một ngọn lửa thiêu đốt, muốn đốt sạch tất cả oán giận và tủi thân, còn có người phụ nữ trước mặt này, tất cả đều bị đốt sạch sẽ.
“Không phải, Tiểu Dã, mẹ chưa từng nghĩ tới, con là con ruột của mẹ, mẹ chưa bao giờ nghĩ tới sẽ hại con.”
Viên Tuệ Lan nước mắt rơi như mưa, lòng đau như cắt, bà không ngờ con trai lại hận bà như vậy.
Lục Dã hừ lạnh một tiếng, trào phúng nói: “Làm con trai của bà là chuyện xui xẻo nhất đời tôi, nếu như có thể, tôi tình nguyện mình không cha không mẹ, từ trong khe đá chui ra!”
“Tiểu Dã, con đừng như vậy, mẹ là mẹ con đó!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây