Đừng nói là muối, ngay cả cửa sổ nhà bếp cũng bị tháo hết, chỉ còn trơ lại khung cửa trống hoác, gió rít từng cơn, thổi vào người lạnh buốt.
“Mẹ kiếp! Cả nhà mày chết hết rồi phải không, cần gỗ đóng quan tài hả!”
Thạch Kinh Hồng gào lên đầy phẫn uất, hận tên trộm nghèo kiết xác này đến tận xương tủy!
Lục Dã “thu hoạch” đầy mình về đến nhà, Nguyễn Thất Thất đã lên giường ngủ, mọi người trong khu tập thể đều đã ngủ, anh vào không gian trước, nhìn thấy chiến lợi phẩm chất đầy đất, nhe răng cười thích chí.
Anh chọn ra các loại phiếu và tiền mặt, để dành đưa cho Thất Thất.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây