Khoản thiếu hụt của Lục Xuân Thảo chỉ có ba ngàn bảy, bù vào rồi còn dư lại một vạn sáu, số tiền này bà ta phải đòi Lục Đắc Thắng đưa lại.
“Ăn cơm chưa?” Lục Đắc Thắng hỏi.
“Nhà ông ăn một bữa cơm khó khăn lắm, chắc chắn là phải ăn no rồi mới đến, chúng tôi đi đây!”
Lục Dã nói năng luôn chua ngoa như vậy, anh còn lấy lại hai trăm tệ từ trong túi Lục Đắc Thắng, “Ông cũng có hai vạn, đâu có thiếu hai trăm của tôi, nhà tôi hết tiền mua thức ăn rồi.”
“Cầm lấy đi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây