Anh ta chính là người đáng thương nhất trên đời này, bố không thương, mẹ nhu nhược, lại còn có một người anh trai hung thần ác sát, lại còn cưới một người chị dâu nanh nọc!
Ngôi nhà này không còn chỗ cho anh ta nữa rồi, không đúng, là thành phố Đàm Châu này không còn chỗ cho anh ta dung thân nữa rồi!
Lục Giải Phóng ủy khuất vô cùng, nhào vào lòng Lâm Mạn Vân khóc lớn.
Mặt Lục Đắc Thắng lại đen xì, gân xanh trên mu bàn tay nổi lên, ông ta đã muốn đánh người rồi, đàn ông con trai gì mà lại khóc lóc như đàn bà, loại người nhu nhược này làm sao ra chiến trường được?
Không được, ông ta không đợi đến lúc đi Giang Thành họp nữa, phải gọi điện thoại cho bên kia trước, nói chuyện điều hai thằng nhóc này đến Thanh Hải - Tây Tạng và Côn Lôn, năm nay nhất định phải sắp xếp ổn thỏa!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây