“Nếu cậu ta biết sai rồi, thì tha cho cậu ta lần này đi, về sau nếu cậu ta lại ở bên ngoài ỷ thế hiếp người, anh lại giáo huấn cậu ta!”
Nguyễn Thất Thất nói lời hay ý đẹp, Lục Giải Phóng một chút cũng không cảm kích cô, đúng là đáng ghét, đánh anh ta nhiều nhất chính là người phụ nữ này, bây giờ lại giả vờ làm người tốt, hừ!
“Các đồng chí, người em trai này của tôi, làm cho mọi người chê cười rồi, gia môn bất hạnh, có một đứa con trai đại nghịch bất đạo, bố mẹ tôi hao tâm tổn trí, thân thể đều bị cậu ta làm cho suy yếu, tôi và chồng tôi là anh chị cả, tự nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn,
Có trách nhiệm và nghĩa vụ giáo dục cậu ta, còn phải làm phiền mọi người giám sát, ngày sau nếu cậu ta ở bên ngoài gây chuyện, cứ đến quân khu tố cáo, nhớ kỹ, cậu ta tên Lục Giải Phóng, Lục Giải Phóng, giải phóng toàn bộ Hoa quốc, cảm ơn mọi người!”
Nguyễn Thất Thất xoay người, đối diện với quần chúng vây xem, tình cảm dạt dào nói một phen 'thành thật'.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây