Sinh con ra rồi không muốn quản, chỉ biết trốn tránh trách nhiệm, hại Lục Dã hai tuổi đã phải tự nuôi sống bản thân, phải lên núi tìm quả dại ăn, còn ăn nhiều quả độc như vậy, anh không bị chết, là do anh tự biết cố gắng, nhưng điều đó cũng không thể làm giảm bớt tội lỗi của hai người, hai người thật sự là một cặp bố mẹ tàn nhẫn!”
Nguyễn Thất Thất nghiêm mặt, giọng nói rất lạnh, cô thật sự đau lòng Lục Dã.
Bố mẹ bất hòa, đứa nhỏ sinh ra đã thành gánh nặng của bọn họ, ông không quản, bà cũng mặc kệ, nếu Lục Dã không gặp kỳ ngộ, chắc chắn anh đã không lớn lên được.
“Lục Dã nó ăn quả độc rồi sao? Cơ thể không sao chứ?”
Giọng điệu của Mạc Thu Phong rất quan tâm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây