Lục Đắc Thắng cảm thấy như có cái gì đâm vào tim, ông ta nghi ngờ nhìn Lâm Mạn Vân, ông ta không nhớ rõ chuyện dã ngoại, nhưng nhớ Lâm Mạn Vân từng nói Lục Dã rất nghịch ngợm, học hành kém cỏi, giáo viên đều rất ghét, những hoạt động tập thể của lớp đều không cho Lục Dã tham gia.
Chẳng lẽ Lâm Mạn Vân lại lừa ông ta?
“Không có, chắc chắn là Lục Dã nhớ nhầm rồi, em chưa từng nói câu nào như vậy cả.”
Lâm Mạn Vân chẳng còn tâm trí nào mà tiếc tiền nữa, vội vàng thanh minh.
Bà ta còn phải dựa vào Lục Đắc Thắng để vênh váo ở cơ quan, không thể để ông ta xa cách mình được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây