Nguyễn Thất Thất cũng muốn nhanh chóng đăng ký kết hôn, trong miệng cô đang bị nhiệt, cần âm dương điều hòa.
Hai người quyết định xong chuyện lớn của đời người, tiếp tục lên núi, trên núi có rất nhiều quả dại, nhưng rất nhiều quả còn chưa chín, phải đến mùa hè mới có thể ăn.
Lục Dã hái một chùm quả màu đỏ, cười nói: “Quả này chín rồi ăn ngon lắm, hồi bé anh đói là hay đi tìm ăn.”
Nguyễn Thất Thất liếc mắt nhìn, không để ý lắm, nhưng đi được vài bước, cô đột nhiên dừng lại, chăm chú nhìn chùm quả dại trong tay Lục Dã, vẻ mặt dần dần trở nên nghiêm túc.
“Hồi bé anh thường xuyên ăn loại quả này sao?” Nguyễn Thất Thất hỏi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây