Bạch Hoan Hỉ đỡ bà nội là Tạ Đào Chi, dịu dàng ngoan ngoãn đứng ở bên cạnh.
Tạ Đào Chi tóc đã bạc trắng, khuôn mặt gầy gò, khí sắc rất kém cỏi, nhưng vẫn có thể nhìn ra phong thái lúc còn trẻ, bà thỉnh thoảng che miệng ho khan vài tiếng, tình trạng sức khỏe rất kém.
Nguyễn Thất Thất dời cái ghế, thoải mái đặt ở trước mặt Tạ Đào Chi, thô lỗ quát: “Ngồi xuống!”
Cô lại nói với người đàn ông Giáp Kháng: “Lãnh đạo, bà địa chủ mặc dù là phần tử xấu, nhưng bây giờ là nhân chứng quan trọng, bà ấy ốm yếu thế này, tùy thời đều có thể tắt thở, để bà ấy ngồi đi, cho dù tắt thở cũng phải đợi làm chứng xong đã, anh nói có đúng không?”
Người đàn ông Giáp Kháng vốn dĩ cũng nổi lòng nghi ngờ, cảm thấy mình đã nhìn lầm Nguyễn Thất Thất, lại đối tốt với bà địa chủ như vậy, sau khi nghe xong lời nói của cô, lòng nghi ngờ lập tức biến mất.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây