Lâm Tiểu Phi đang nhai một quả lê trong miệng, lắc lư đôi chân nhỏ bé và trông rất hài lòng sau khi ăn.
"Cô ơi, khi nào chúng ta lại tới Bắc Kinh thế ạ, mẹ của Dương Dương không phải đã nói nếu chúng ta rảnh rỗi thì thường xuyên tới chơi sao? Khi nào thì cô rảnh ạ?"
Cố Thanh Tranh...
Người ta cũng chỉ nói mấy lời khách sao, vậy mà đứa nhỏ ngốc này còn tưởng thật.
Cô cảm thấy mình phải dạy dỗ cho cậu bé mới được, dù sao hiện tại cô cũng được xem là trưởng bối của cậu bé.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây